CỘNG ĐOÀN CHÚA KITÔ PHỤC SINH

TRUNG TÂM ĐỨC BÀ PHÙ HỘ CÁC GIÁO HỮU

1616 Pyrenees Avenue - Stockton, CA 95210

NỒI BẬT

SUY NIỆM CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG NĂM A - 21-12-2025

SUY NIỆM CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG NĂM A - 21-12-2025
Đăng vào: 22:12 NGÀY 20/12/2025

EMMANUEL
(21/12/2025 - CHÚA NHẬT 4 MÙA VỌNG NĂM A)

Kế hoạch của Thiên Chúa thường làm chúng ta bối rối. Cả Maria lẫn Giuse đều ngỡ ngàng khi được Chúa ngỏ lời. Chấp nhận xin vâng là để cho đời mình bị xáo trộn. Chẳng thể xin vâng nếu không buông bỏ hoàn toàn. Nếu muốn sinh... Đọc tiếp


SUY NIỆM CHÚA NHẬT III THƯỜNG NIÊN 24-01-2016

Đặt trên đế
(28.1.2016 – Thứ năm Tuần 3 Thường niên)

Bài Tin Mừng hôm nay gồm bốn câu có vẻ rời rạc được Đức Giêsu nói trong những dịp khác nhau. Thánh Máccô chia bốn câu này thành hai cặp (cc. 21-22 và 24b-25). Trong mỗi cặp, câu thứ hai được nối với câu thứ nhất bằng chữ “vì”. Đức Giêsu nhấn mạnh tầm quan trọng của bốn câu nói trên qua việc Ngài nhắc nhở ta phải nghe một cách nghiêm túc (cc. 23. 24a).
Thầy Giêsu vẫn quen giảng khởi đi từ những chuyện hàng ngày. Thời xưa, khi chưa có điện, ngọn đèn dầu đem lại ánh sáng cho cả căn nhà. Bởi vậy không thể nào hiểu được chuyện ai đó thắp đèn lên, rồi lại đặt nó dưới cái thùng hay gầm giường. Cứ sự thường phải đặt nó trên đế để soi sáng mọi sự. Ngọn đèn mà Thầy Giêsu nói ở đây có thể ám chỉ Tin Mừng của Ngài, và cũng có thể ám chỉ chính Con Người của Ngài. Tin Mừng ấy không được phép đem giấu đi, nhưng phải được quảng bá và rao giảng. Con Người Đức Giêsu không được che kín sau bức màn, nhưng phải được từ từ vén mở cho mọi người thấy.

Đọc tiếp
SUY NIỆM CN II THƯỜNG NIÊN 17-01-2016

Người bị mất trí
(23.01.2016 – Thứ Bảy Tuần 2 Thường niên))

Bài Tin Mừng hôm nay thật là ngắn, chỉ gồm có hai câu. Nhưng câu chuyện kể lại có thế làm chúng ta bối rối. Đức Giêsu đã gặp sự chống đối từ phía các kinh sư và người Pharisêu. Bây giờ Ngài lại gặp sự hiểu lầm từ phía những thân nhân, trong đó có thể có thân mẫu của Ngài (x. Mc 3, 31).
Khi Đức Giê su và các môn đệ trờ về nhà ở Caphácnaum, đám đông lại kéo đến. Nhu cầu thật lớn lao và thúc bách khiến cả nhóm không thể nào có giờ ăn. Thân nhân của Ngài nghe tin ấy thì hốt hoảng.
Có lẽ họ đã đi từ quê làng Nadarét đến để gặp Đức Giêsu. Họ nghĩ Ngài bị mất trí và họ muốn lôi Ngài về lại quê nhà. Họ sẵn sàng dùng sức mạnh để ép Đức Giêsu phải đi.

Đọc tiếp
SUY NIỆM CN LỄ CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA

Kêu gọi người tội lỗi
(16.01.2016 – Thứ Bảy Tuần 1 Mùa Thường niên)

Trước hết là việc chọn ông Lêvi vào số các môn đệ. Như bốn môn đệ đầu tiên, khi được gọi Lêvi cũng đang làm việc. Lúc đó ông đang ngồi nơi bàn thu thuế, bận bịu với tiền bạc và sổ sách. Ánh mắt của Thầy Giêsu chụp lấy ông và lôi cuốn ông. Lời mời của Thầy thật rõ ràng và ngắn gọn: “Anh hãy theo tôi.” Lêvi có ngỡ ngàng không? Ông đang làm một nghề bị mọi người coi là ô uế vì phải tiếp xúc với dân ngoại và dính dáng đến dối trá tham lam. Ông bị coi là tội nhân, bị gạt ra khỏi cộng đoàn Dân Chúa. Bây giờ ông được Thầy mời vào nhóm môn đệ của mình Đức Giêsu có liều lĩnh không? Ngài có sợ uy tín nhóm bị giảm sút vì sự có mặt của Lêvi không? Đức Giêsu không định thành lập một nhóm gồm toàn những người hoàn hảo, nên ngài đã chọn sự có mặt của Lêvi. Như thế ranh giới giữa “môn đệ” và “tội nhân” đã bị xóa. Môn đệ chính là tội nhân được kêu gọi để chia sẻ tình bạn và sứ vụ.

Đọc tiếp
SUY NIỆM CN LỄ HIỂN LINH 3-1-2016

Mọi người đều đến với ông
(09.01.2016 – Thứ Bảy sau lễ Hiển Linh)

Ta không thấy có gì khác biệt về bản chất giữa hai phép rửa này. Chỉ có điều là phép rửa của Đức Giêsu thu hút được nhiều người hơn. Các môn đệ của ông Gioan đã nhận thấy điều đó và họ đi báo cho Thầy Gioan của mình một tin không vui: “Mọi người đều đến với ông ấy!” (c. 26). Họ khó chịu vì Đức Giêsu, người đã từng được Thầy của họ làm chứng, người đã sống bên Thầy ở bên kia sông Giođan (c. 26), bây giờ lại nổi tiếng hơn Thầy. Ông Gioan lại chẳng hề khó chịu chút nào. Ông chưa bao giờ quên sứ mạng của mình là làm chứng cho Đức Giêsu, Đấng mà ông đã thấy Thần Khí ngự xuống khi chịu phép rửa.. Gioan biết sự cao trọng của mình nằm ở đâu: Ông là người được Thiên Chúa sai đến trước Đức Kitô (c. 28). Ông không phải là chú rể, ông chỉ là bạn của chú rể, vì thế ông không có quyền “có cô dâu” (c.29). Cựu Ước coi dân Ítraen là cô dâu (Is 62, 4-5; Gr 2, 2; Hs 2, 21). Tân Ước coi Giáo Hội Kitô là cô dâu (2 Cr 11, 2; Ep5, 25-27. 31-32). Ông Gioan coi Đức Giêsu là chú rể, và ông đứng đó nghe chàng. Ông vui mừng hớn hở khi nghe được tiếng nói của chàng.

Đọc tiếp
SUY NIỆM CN LỄ THÁNH GIA

Lời chứng của ông Gio-an
(02.01.2015 – Thứ Bảy – mùa Giáng sinh)
Người ta chỉ lớn lên khi ra khỏi mình, ra khỏi những bận tâm về mình. Người ta chỉ lớn hết mức khi không còn coi mình là trung tâm. Trung tâm được đặt nơi Thiên Chúa và tha nhân. Đức Giêsu đã từng khẳng định rằng trong con cái loài người, không ai lớn hơn ông Gioan Tẩy Giả (x. Mt 11,11). Gioan lớn vì ông là vị ngôn sứ giới thiệu trực tiếp Đấng Mêsia.là Đức Giêsu, một điều mà không một ngôn sứ nào trong Cựu Ước được diễm phúc làm. Nhưng Gioan cũng lớn vì ông đã chấp nhận nhỏ đi : “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Ga 3, 30).
Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy cách Gioan làm mình nhỏ lại. Khi Gioan đã nổi tiếng bởi lối sống khắc khổ và lời giảng mạnh mẽ, thì người Do-thái, người Pharisêu, sai các tư tế và các thầy Lêvi từ Giêrusalem đến với Gioan đang làm phép rửa ở bên kia sông Giođan. Họ muốn biết ông Gioan là ai.

Đọc tiếp
SUY NIỆM LỄ GIÁNG SINH 25-12-2015

Tin Mừng trọng đại

(24.12.2015 – Lễ Chúa Giáng Sinh – Lễ đêm)
Thiên Chúa vẫn cứ làm con người ngỡ ngàng. Để cứu độ nhân loại, Thiên Chúa sai Con Ngài sinh bởi một phụ nữ, làm người Do Thái, sống dưới thời đế quốc Rôma đô hộ (cc. 1-2). Như thế Đấng Tuyệt Đối đã từ trời xuống, chấp nhận thân phận hữu hạn của con người. Ngài không khoác lớp áo người, nhưng là người trọn vẹn. Ngài được cưu mang trong dạ mẹ, được sinh ra như mọi trẻ thơ. Đêm Con Thiên Chúa chào đời là một đêm lạ lùng. Ngài không được chào đời tại mái nhà thân yêu ở Nadarét. Ngài cũng không được chào đời nơi một căn phòng tử tế dành cho lữ khách ở Bêlem. Đơn giản là vì không có chỗ (c. 7). Nhưng tại sao lại không có, thì ta không rõ câu trả lời. Ngài đã phải sinh ra nơi máng cỏ, nơi để đồ ăn cho súc vật. Phải mất bao lâu Giuse mới tìm được chỗ này trong đêm? Hãy hình dung khung cảnh âm thầm của máng cỏ ngày xưa. Có một ngọn đèn nào để chiếu sáng không? Có ngọn lửa nào để xua đi giá lạnh không? Hãy cảm nếm nỗi lo sợ, vất vả, lúng túng của đôi vợ chồng trẻ. Họ đang phải đối diện với những rắc rối lớn lao và bất ngờ. Điều cần nhất là hoàn toàn tín thác nơi Thiên Chúa. Khi tiếng khóc đầu tiên của Hài Nhi cất lên giữa đêm khuya, ơn cứu độ đã mỉm cười với nhân loại. Lạ lùng thay cách thức Con Thiên Chúa làm người!

Đọc tiếp
SUY NIỆM CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG - 20-12-2015

Thiên Chúa viếng thăm
(Ngày 24.12.2015 – Trước Lễ Giáng Sinh)
Sau hơn chín tháng bị câm, khi Gioan đã sinh được tám ngày, lời nói đầu tiên của ông Dacaria là một bài ca chúc tụng. Ông chúc tụng Đức Chúa, Thiên Chúa của Israel vì Ngài đã viếng thăm và cứu chuộc dân Ngài (c. 68). Mọi việc Thiên Chúa sắp làm cho đoàn dân riêng được gói gọn trong một động từ rất đơn sơ: viếng thăm.
Thiên Chúa đi thăm dân Ngài để cứu độ và ban ơn tha tội (c. 77). Gioan, con của ông, được hân hạnh là người đi trước mở đường (c. 76). Dacaria vui vì niềm vui của cả dân tộc và của riêng gia đình ông. Thiên Chúa đi thăm dân qua Đức Giêsu, Người Con Một. Đó là Vị Cứu Tinh quyền thế đến từ dòng dõi Đavít (c. 69). Do lòng từ bi thương xót của Thiên Chúa, Đấng Mêsia đã được sai đến như Vừng Đông tự chốn cao vời (c. 78). Vừng sáng này đến thăm những ai ngồi trong bóng tối sự chết và đưa dắt dân Ngài vào con đường bình an (c. 79). Bình an là được giải thoát khỏi tay kẻ thù (c. 71), khỏi tội lỗi (c. 77), là được tự do phụng thờ Thiên Chúa trên quê hương (cc. 74-75).

Đọc tiếp
SUY NIỆM CHÚA NHẬT III MÙA VỌNG 13-12-2015

Chuẩn bị sẵn sàng

(19.12.2015 – Thứ Bảy Trước Lễ Giáng sinh)
Ở nước Do Thái, vợ chồng lấy nhau mà không con nối dõi là một điều bất hạnh, thậm chí là một hình phạt của Thiên Chúa. Chúng ta không rõ hai ông bà Dacaria và Êlisabét đã sống với nhau bao lâu mà không có con. Chỉ biết bây giờ ông đã cao niên rồi, và bà đã quá tuổi sinh sản (c. 7). Hai vợ chồng già đã kiên nhẫn cầu xin và chờ đợi trong nhiều năm. Có vẻ Đức Chúa ngoảnh mặt đi, không nghe lời họ, dù cả hai đều thuộc dòng tộc tư tế Aharon và rất mực đạo đức (cc. 5-6). Bây giờ họ có còn hy vọng nữa không?

Đọc tiếp
Top